Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã không chỉ là một cuốn sách phiêu lưu hấp dẫn mà còn là một tác phẩm văn học vĩ đại, mở ra một cánh cửa cho độc giả để suy ngẫm về tầm quan trọng của tự nhiên và sự sống. Cuốn sách này đã làm cho hàng triệu người đọc trên khắp thế giới say mê và nó xứng đáng được coi là một kiệt tác trong thế giới văn học. Hãy cùng VanHoc.net tìm hiểu chi tiết hơn về Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã nhé!
1. Tác giả Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã
Jack London sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo tại San Francisco, California, với một mẹ là giáo viên âm nhạc, Flora Wellman, và người cha viết tiểu sử và là nhà chiêm tinh học, William Chaney. Cha mẹ ly dị khi ông còn trong bụng mẹ, và sau khi mẹ qua đời, ông được đặt tên theo họ của cha dượng, trở thành Jack London, cái tên mà ông được biết đến.
Lớn lên trong một gia đình không ổn định và sống trong một thời đại xã hội biến động sau nội chiến Mỹ, cùng với ảnh hưởng sâu sắc từ lý tưởng đấu tranh giai cấp, đã tạo nên nền văn học đầy nội lực của ông. Tác phẩm của Jack London thể hiện xã hội Mỹ một cách trần trụi, đầy bạo lực và tranh đoạt, nhưng vẫn truyền tải những giá trị nhân văn sâu sắc.
Sau những bi kịch trong cuộc đời và với sự tự tử vào năm 1916, ông để lại dấu ấn với hàng loạt tác phẩm, một trong số đó là “Tiếng gọi nơi hoang dã”. Ở tuổi 21, ông bỏ học để tham gia vào cơn sốt tìm vàng ở Klondike, trải qua những thử thách đắng cay và vinh quang, trở thành nguồn cảm hứng cho việc sáng tác các tác phẩm nổi tiếng của mình.
2. Nội dung sách Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã
Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã là một tác phẩm xuất sắc, tái hiện sâu sắc nội tâm của các nhân vật trong xứ Alaska lạnh giá, nơi xã hội tha hoá đổ xô theo những đồn thổi. Jack London sử dụng cuộc phiêu lưu của chú chó Bấc để thắp sáng tia hy vọng giữa băng tuyết và sự hy sinh, lan tỏa những giá trị nhân văn và triết lý từ quá khứ đến hiện thực.
Bắc, ban đầu là chú chó được nuông chiều trong gia đình thẩm phán Miller, nhưng cuộc đời chú thay đổi khi trở thành hàng hoá và phục tùng xã hội loài người đi tìm vàng. Bước ngoặt của Bắc bắt đầu khi lòng tin bị phản bội, bị bắt cóc và phải đối mặt với sự đàn áp. Cuộc phiêu lưu đầy đau khổ đã rèn luyện tinh thần lai sói của chú. Trải qua những đau đớn, chú sử dụng trí tuệ và phẩm chất để đứng lên, xứng đáng với tình yêu của người chủ cuối cùng trước khi hướng về tự do vĩnh cửu.
Hình tượng Bắc và cuộc hành trình của chú chó đưa đến nhân loại những bài học quý giá. Chúng ta không nên lỡ lầm cơ hội và khi đối diện với thử thách, cần dũng cảm đứng lên như tinh thần của một con sói thực thụ.
3. Cảm nhận về sách Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã
Để đi qua băng giá chúng ta cần chiếc cầu mang tên tình thương
Tiểu thuyết tôn vinh lòng nhân ái, không chỉ của con người mà còn của cả những sinh vật nhỏ bé. Khi tình yêu thương tan biến, nỗi đau trở thành hướng dẫn từ đáy lòng. Bấc, nhân vật chính, nghe thấy một âm thanh quen thuộc từ rừng sâu xa xôi.
Jack London vẽ nên nhân vật Bấc một cách tinh tế, kể lại hành trình của chú qua thời trẻ trung, đầy cảm xúc. Bấc ban đầu được nuông chiều và trung thành, nhưng khi chủ bán chú, niềm tin của Bấc tan vỡ. Sự bất định đã mở ra cơ hội cho chú lắng nghe tiếng gọi bên trong, thức tỉnh bản năng thủ lĩnh của mình.
Suốt cuộc hành trình, Bấc gặp nhiều chủ nhân, đau lòng khi phải rời xa yêu thương và đối diện với sự chuyển đổi không dễ dàng. Cuối cùng, sự yêu thương của chủ cuối cùng làm thay đổi Bấc. Sự kiên trì của chú truyền cảm hứng và thông điệp về tình thương, nhân văn.
Bài học về tình yêu thương sâu sắc, thông điệp về lòng nhân ái qua hành trình của Bấc, sẽ là nguồn động viên cho những người trẻ. Bấc không chỉ trải qua khó khăn mà còn vượt qua những gian khổ, từ đó tìm được người chủ xứng đáng. Chúng ta cũng có thể học hỏi từ Bấc.
Cái lưới bài trừ của xã hội không chừa một ai
“Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã” đúng với tên gọi đó và phản ánh rõ hơn cả thực tế của xã hội con người. Bấc hiểu rõ rằng không tuân thủ là sẽ chết trước sức mạnh dữ dội của dùi cui. Bấc hiểu rằng phản kháng là chết trước Spitz trên boong tàu.
Bấc nhận biết rằng không kéo xe qua dòng sông đang tan chảy là sẽ chết. Bấc hiểu rõ rằng nếu giữ thói quen ăn uống thuở nhỏ, sẽ phải đối mặt với đói đến tàn phế. Bấc biết rằng không đào hố tuyết là chết vì lạnh.
Nếu gia đình là thế giới văn minh của Bấc, thì hiện thực là môi trường hoang dã không có luật lệ. Chúng ta phải thích nghi và thay đổi trong xã hội. Cuộc hành trình của Bấc như một tờ giấy có đỉnh cao và vực sâu, chứa đựng mọi khó khăn.
Chúng ta là công dân của xã hội, cần phải có quan điểm riêng. Phải đầu óc lạnh lùng trước thực tế, thay đổi và trưởng thành. Cuộc sống do chúng ta quyết định, thay đổi để trở nên tốt hơn, tránh bị loại bỏ từ xã hội. Đó là quy luật!
Bấc và tiếng hú của tự do
Xuyên suốt tiểu thuyết, Jack London không cho nhân vật chính là Bấc biết nói. Mặc dù có khả năng làm như vậy để thể hiện đầy đủ cảm xúc của Bấc. Tuy nhiên, Bấc không có khả năng nói giống con người. Suy nghĩ của Bấc là riêng của chính mình, không phải của bất kỳ loài vật nào khác. Điều này thể hiện tính thực tế và điểm nhấn về tiếng gọi hoang dã, “rừng thiêng, nước độc”.
Mặc dù không nói, biểu cảm của Bấc là rõ ràng. Sự im lặng của Bấc không có nghĩa là chấp nhận sự ác độc tồn tại trong thế giới động vật. Bấc sẵn sàng đứng lên cho công bằng khi gặp sự chuyên quyền và bất công.
Trận đấu giữa Bấc và Spitz là không thể tránh khỏi, nhưng Bấc đã chuẩn bị cẩn thận, mặc dù bị bao quanh bởi hàng chục con sói. Dù không nói, nhưng tiếng nói của Bấc hiện rõ qua đôi mắt chứng tỏ lòng chính trực của chú.
Bấc không nói, nhưng chú biết quan sát và học hỏi nhanh chóng để không bị chìm đắm trong cảm giác cô đơn và vô vọng. Ban đầu, việc chạm đầu tiên vào tuyết khiến Bấc còn nảy lên đớp đớp như trò đùa. Nhưng sau này, Bấc coi tuyết như mái nhà và giá lạnh chỉ làm ướt lông, không ảnh hưởng đến tâm hồn.
Mặc dù im lặng, nhưng từ bên trong tâm hồn Bấc, chú đã trải qua cuộc đời giống như con người, với sự sâu sắc và tinh tế hơn rất nhiều. Bấc nhận ra tiếng hú để thể hiện sự mạnh mẽ và độc lập của mình. Đây cũng là cách để thể hiện tinh thần lãnh đạo của chú, với sự cô đơn và quyết tâm trong hành trình đầy gian nan.
4. Bài học rút ra từ Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã
Một tác phẩm văn học đích thực không chỉ đơn thuần là hình ảnh của Bấc và thiên nhiên, mà chính những tư tưởng sâu sắc trong đó tạo nên giá trị vĩnh cửu. Bấc mặc dù là một chú chó, nhưng bản năng của nó thể hiện bản chất đấu tranh của con người trước khó khăn cuộc đời. Cuộc sống là chuỗi ngày chiến đấu, khiến bản năng con người bừng tỉnh trong những thử thách và đau đớn.
Jack London khác với Hemingway, không chỉ tập trung vào một khía cạnh duy nhất mà thể hiện nhiều tầng nghĩa khác nhau. Tác phẩm không chỉ nói về cuộc đời của Bấc, mà còn về mâu thuẫn giữa động vật, con người và thiên nhiên. London muốn thể hiện hiện thực khắc nghiệt của xã hội Mỹ, truyền đạt giá trị nhân văn và triết lý sâu sắc.
Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã không chỉ là hành trình của Bấc, mà còn là một lời gọi về sự nhận biết về thiên nhiên và con người. Bấc trở về bản năng của mình, mang theo ám ảnh của cuộc hành trình, làm dậy sóng lòng độc giả, đưa họ đi đến những điều mới mẻ và tự nhận thức. Trên vùng đất xa xôi, Bấc cuối cùng sẽ tìm được hạnh phúc, rời xa ánh sáng của nền văn minh, và cái tâm hồn hoang sơ của chính mình.
LỜI KẾT:
Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã không chỉ đơn thuần là một cuốn tiểu thuyết đọc qua rồi quên lãng. Những kỷ niệm về chú chó Bấc sẽ vững chắc ghi sâu vào lòng và ý thức của thế hệ chúng ta. Đó không chỉ là một quyển sách có giá trị, mà còn là một tác phẩm đẹp. Những câu từ trong đó mang lại những bài học về tình yêu thương, về bản chất của xã hội và bản năng tồn tại, đặc biệt khi con người đối diện với những thử thách tột cùng, mạnh mẽ, mãnh liệt và sáng suốt nhất.
Cuốn sách này thu thập và kết hợp một cách hoàn hảo các cảm xúc đa dạng và một phong cách sống trong thế kỷ XIX. Nó không chỉ là một cái nhìn sâu sắc vào đời sống thời đại đó mà còn là một trải nghiệm văn học quý báu trong bộ sưu tập văn học của loài người.