- Cảm nhận về sách
- Cuộc đời ngắn ngủi, hãy chỉ buồn cho điều xứng đáng
- Chẳng thiếu tình yêu, vì mình đang yêu mình rồi…
- 20 tuổi trở đi, đừng mong cuộc đời này bằng phẳng nữa
- Muốn có hạnh phúc, tuổi trẻ đừng quá tự do!
- Chúng ta không nghèo, không dốt, không xấu… chúng ta lười
- Trích dẫn hay trong sách Thương ai đừng đợi đến ngày mai
- Lời kết
Sẽ có một vài khoảnh khắc trong cuộc đời, chúng ta chần chừ, không dám thực hiện. Có thể kể đến việc tỏ tình, nhiều người lựa chọn chôn chặt cảm xúc trong lòng chứ không bày tỏ với đối phương. Chuyện tình cảm là thứ khó lý giải nhất trên đời, rõ ràng là thích người ta rất nhiều nhưng lại không nói. Cuốn sách “Thương ai đừng đợi đến ngày mai” sẽ giúp bạn chiêm nghiệm về hành trình tuổi trẻ với nhiều bài học đắt giá.
Cảm nhận về sách
Cuộc đời ngắn ngủi, hãy chỉ buồn cho điều xứng đáng
Khi còn trẻ, chúng ta thường nghĩ mọi chuyện vô cùng giản đơn. Thất tình liền có thể nhịn ăn mấy ngày, ai gọi cũng chẳng thèm buồn nói chuyện, mặc kệ công việc, giận dỗi cả thế giới. Và trong lúc chúng ta đang tuyệt vọng nhiều như thế, người luôn quan tâm chúng ta chính là gia đình và người thân, họ chỉ mong bạn thương lấy chính mình dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Thế nhưng nỗi buồn nào rồi cũng thành nỗi buồn của ngày xưa, đừng cố chấp giữ nó mãi trong lòng buông như thế nào, điều này chỉ khiến cho hiện tại tồi tệ thêm mà thôi. Mong bạn hiểu rằng, cách tốt nhất hãy dành thời gian cho để buồn cho những điều xứng đáng, đừng lãng phí thời gian cho những thứ không cần thiết.
“Dù em có tự ép mình nghĩ rằng không có ai thương em cả, thì chính ta, chính cái cơ thể chứa đựng tâm hồn chúng ta, tương lai của chúng ta… cũng luôn xứng đáng được yêu mà, phải không?”
Chẳng thiếu tình yêu, vì mình đang yêu mình rồi…
Cuộc sống này có vô vàn tình yêu khác nhau, không nhất thiết phải có người ở bên cạnh mới gọi là tình yêu. Một ngày mới bắt đầu, dậy thật sớm, lấy xe ra đầu ngõ đi ăn sáng, vào làm rồi tan ca lại đi ăn với bạn bè, tối về nếu còn năng lượng đi cà phê đâu đó một mình chill chill cũng được. Cuối tuần có thể ngủ nướng hay sắp xếp đi du lịch ở đâu đó, tận hưởng cuộc sống này một mình. Nói tóm lại cuộc sống này có nhiều loại tình yêu lắm, cứ yêu bản thân mình thôi.
Hãy nhớ rằng khi tâm bạn bình yên, bạn có thể đi đến nơi bạn muốn đến, gặp người bạn muốn gặp, làm điều mình yêu thích đã đủ tuyệt vời rồi. Tập trung vào chính mình thay vì đi so sánh hạnh phúc của người này với người kia.
20 tuổi trở đi, đừng mong cuộc đời này bằng phẳng nữa
Ai cũng mong muốn cuộc đời mình bình yên thế nhưng cuộc sống nào cho phép chúng ta thực hiện điều ước ấy. Cuộc sống bình yên là ở quê nuôi cá, trồng rau hay cuộc sống không có “cơm áo, gạo tiền” làm phiền… Khi ở độ tuổi 20 chúng ta chẳng thể lựa chọn nữa rồi, bắt buộc phải trưởng thành.
20 tuổi trở đi chúng ta sẽ thấy cuộc sống thay đổi nhiều lắm, chẳng còn tháng ngày mộng mơ nữa. Muốn giành lấy cơ hội bản thân nhất định phải nỗ lực ngày đêm để tự mình tìm kiếm cơ hội cho mình, 20 tuổi rồi hãy nghĩ mọi thứ sâu sắc một chút. Nếu chúng ta đi đường bằng phải thì làm sao qua được đỉnh núi kia…
20 tuổi người ta thường mơ mộng, thích trải nghiệm nhưng đôi khi lại sợ thất bại, sợ bị tổn thương và rồi trên nhiều hành trình khác nhau, chúng ta tìm thấy chính bản thân mình. Và 20 tuổi là độ tuổi đẹp nhất để chúng ta cho phép bản thân được trải nghiệm nhiều hơn nữa, mong bạn đừng sợ tổn thương hay thất bại, khó khăn đôi khi chỉ là một vài thử thách để bạn cứng cáp hơn mà thôi.
“Cuối cùng chúng ta đều chỉ là những con người đơn thuần đến vậy, những điều nhỏ nhặt cũng có thể làm mình cảm động, nếu biết tận hưởng thì hạnh phúc vẫn ở quanh đây, cuộc sống dù lắm khó khăn nhưng vẫn có lúc nhẹ nhàng, bình yên đến lạ, phải không, em?”
Muốn có hạnh phúc, tuổi trẻ đừng quá tự do!
Tuổi trẻ ai cũng muốn có được tự do, thế nhưng tự do thế nào cũng nên có sự kỷ luật cho bản thân. Trước khi muốn làm điều mình thích, đôi khi chúng ta bắt buộc phải làm điều mình không thích, điều này rất dễ hiểu. Vậy nên tuổi trẻ, đừng quá tự do, tuổi trẻ cần phải đầu tư cho tri thức, cho trải nghiệm và cần có sự kiên trì với mục tiêu của mình. Đừng đợi đến khi bắt đầu ra trường mới bắt đầu hối hận, lúc này thật sự không có ý nghĩa gì nữa rồi.
“Mong rằng chúng ta luôn có đủ sức lực và niềm tin, không dựa vào may mắn, mà dựa vào bản thân mình để giành lấy mọi thứ, nhé!”
Chúng ta không nghèo, không dốt, không xấu… chúng ta lười
Nghèo thì có thể nỗ lực kiếm tiền để giàu, dốt ở đâu học ở đấy, xấu ở đâu cải thiện ở đấy. Một phiên bản ăn mặc chỉn chu, xinh đẹp, có tri thức trong đầu và có một ý chí kiên cường để thay đổi tương lai sẽ khiến cho chúng ta tự tin hơn so với một phiên bản lười biếng, suốt ngày chỉ biết kêu than cuộc sống khó khăn.
Cuộc sống chẳng rảnh rỗi đến mức ngày nào cũng dồn bạn vào đường cùng. Muốn làm gì thì đứng dậy thực hiện điều đó thôi, còn chờ đợi gì nữa. Bạn không nghèo, không dốt, không xấu đâu… chỉ là bạn đang lười biếng mà thôi.
“Đừng than vãn nữa, đứng dậy chống lại và đập tan những gì cản trở em đi! Dừng làm những điều vô nghĩa lại, đừng nói chuyện với những người làm em tệ đi nữa, nghe không? Ta của ngày xưa có thể xấu, nghèo, dốt, nhưng ta của ngày mai không được như thế nữa, vì ta đã khác kể từ hôm nay, ngay lúc này rồi!”
Trích dẫn hay trong sách Thương ai đừng đợi đến ngày mai
Đèn xanh còn hai giây, tôi vẫn dừng. Như mọi lần, em lại hồn nhiên cằn nhằn, sao tôi không vượt. Trước giờ tôi vẫn vậy, nhân lúc đèn đỏ dừng lại, coi như lời lãi với ông trời được mấy giây ở bên em. Tôi cười chẳng nói thêm gì, chỉ đưa tay ra sau, tìm xem tay em ở đâu rồi.
Tình yêu và cuộc đời, hai thứ vốn chẳng đợi ai bao giờ. Tình yêu những ngày vất vả có những đặc quyền không gì thay thế được trong đời. Đó là, những năm tháng còn trẻ đó, chúng ta bên nhau, nhìn nhau cố gắng, nhìn nhau trưởng thành, dần dần lớn lên, dù có chia tay hay được bên nhau mãi, cũng đã là một phần đời của nhau rồi.
Một cuộc tình vẹn nguyên cần hàng chục năm, hay cả đời người để nở hoa viên mãn, còn một chút tình lãng mạn tuổi trẻ sớm nở tối tàn, chắc sẽ phải nhiều hơn rồi. Phàm thứ gì bền lâu, càng hiếm thì càng đẹp, phải không?
Tập yêu những người còn ở bên, thật nhiều… Đối với một người, có tốt có xấu, có vui có buồn, không cầu cho chúng ta mãi mãi vui vẻ kiên cường, hãy cầu cho dù thế nào cũng nhất định cùng nhau, san sẻ và lắng nghe nhau ấy, em ạ.
Lời kết
Yêu thương mà, phải nói ngay bây giờ, đừng đợi đến ngày mai. Cuộc sống này chẳng nói trước được điều gì thế nên có cơ hội nhất định phải bày tỏ với người bạn yêu thương.