Người lạc quan sẽ thường dùng nụ cười để đối diện với khó khăn, họ không than vãn hay trách móc. Ngược lại, kẻ bi quan chỉ biết trách hờn mà quên mất rằng cuộc sống không thể thiếu vắng đi nỗi buồn. Đừng lúc nào cũng tìm cách đổ lỗi cho cuộc sống mà đôi khi bạn cần xem lại góc nhìn của mình về cuộc đời. Cuốn sách “Thả trôi muộn phiền” sẽ giúp bạn sống tích cực, lạc quan hơn và tận hưởng cuộc sống này một cách vui vẻ nhất!
Cảm nhận về sách
Bạn ưu tú hơn mình nghĩ rất nhiều
Con người chẳng có ai vừa sinh ra đã hoàn hảo, ai cũng có những khuyết điểm và theo thời gian chúng ta cần phải khắc phục những khuyết điểm đó. Ví như lười biếng, trì hoãn là các thói quen thường thấy ở người trẻ. Phải có tinh thần thật tĩnh tâm thì mới vượt qua được các cám dỗ dễ gặp.
Một người trẻ như chúng ta đang có thời gian để thay đổi bản thân, đừng đợi đến lúc không còn thời gian để thay đổi nữa rồi mới bắt đầu hối hận. Có những khó khăn, hôm nay là chuyện lớn nhưng chỉ đến ngày mai thôi nó đã là chuyện nhỏ rồi. Vậy nên chúng ta đừng quá hoang mang khi gặp khó khăn mà thay vào đó hãy đối diện với nó như một lẽ tất yếu. Nếu không có khó khăn, chúng ta làm sao biết mình chịu đựng được những gì. Vượt qua ngày hôm nay, ngày mai nhất định sẽ tốt hơn!
“Bạn hãy sửa đổi những nông nổi, khắc phục sự lười biếng, bỏ đi những nghi ngờ vụn vặt, vượt qua các cám dỗ đời thường, đầu tư tâm huyết vào việc cần thiết. Và hãy để tinh thần yên tĩnh để làm tốt việc cần làm. Sau những nỗ lực hết sức, bạn sẽ nhận ra bản thân ưu tú hơn mình nghĩ rất nhiều.”
Sẽ có một vài khoảnh khắc trong cuộc sống này bắt bạn phải mạnh mẽ. Nỗi buồn của mình, dù đi kể với ai đó một cách chi tiết, tường tận, họ cũng chẳng thể hiểu bằng ta. Đi làm bị đối xử bất công, kể với người khác họ chẳng thể giải quyết cho mình được, bởi người ta cũng đi làm, người ta cũng bận lo cho cuộc sống của họ rồi. Suy cho cùng, thỉnh thoảng tâm sự cuộc sống với ai đó để giải tỏa thì tốt. Nhưng, cuối cùng ta phải là người giải quyết hết tất cả vấn đề trong đời mình, không ai có thể thay thế ngoài bản thân.
Nghĩ đến bố mẹ làm động lực cố gắng
Đôi khi, bạn kể chuyện buồn của mình ra, người khác họ còn chẳng thèm đoái hoài đến. Thôi, mình tự vượt qua cho ngầu, như vậy sẽ tốt hơn. Than vãn không thể giải quyết được vấn đề, lạc quan tích cực giúp cho tâm trạng của chúng ta vui vẻ hơn. Bố mẹ là người mong bạn có cuộc sống bình yên, nghĩ đến họ làm động lực để cố gắng.
“Tâm trạng, dù tồi tệ đến đâu cũng nhớ đừng viết lên khuôn mặt, vì chẳng ai muốn đọc đâu. Công việc, dù mệt mỏi thế nào cũng đừng trách móc thở than, vì có ai làm thay bạn đâu mà. Hoàn cảnh, dù nghèo cùng khổ tận cũng không nên than hèn kể khổ, vì không ai vô cớ cho bạn tiền bạc cả. Dù thất vọng cũng đừng gục ngã, hãy nghĩ đến sự mong đợi của cha mẹ và người thân mà tiếp tục cố gắng.”
Muộn phiền của con người bắt nguồn từ đâu?
Chúng ta thường muộn phiền về cuộc sống, có thể hôm nay công việc không như ý, có thể chúng ta không đành lòng từ bỏ một người… và cũng có thể là do chúng ta suy nghĩ quá nhiều về những việc không thể trở thành hiện thực. Tuy nhiên, việc mà chúng ta cần làm không phải là để phiền não làm phiền cuộc sống của mình mà là bạn cần tận hưởng cuộc sống này.
Muốn bản thân không có muộn phiền, cuộc sống phải hướng vào bên trong nhiều hơn. Đừng nhìn vào cuộc sống của người khác rồi đánh giá họ, bạn không là họ, bạn sẽ chẳng thể nào hiểu được tường tận cuộc sống của họ. Khi quá nhàn rỗi con người sẽ làm những việc vô nghĩa. Hãy dành thời gian cho những việc xứng đáng, chỉ có như vậy bạn mới cảm thấy cuộc sống này dành cho chính mình, không có phiền não từ những việc không đáng để lãng phí năng lượng.
“Cội nguồn của những muộn phiền đều bắt nguồn từ việc buông không đành, hiểu không thông, nhìn không thấu, rồi làm những việc vô nghĩa khi nhàn rỗi. Trên đời có ba loại việc chính, việc của bản thân, việc của người khác và việc của đất trời. Chúng ta muộn phiền phần lớn là do quên mất việc bản thân, thích quản chuyện người khác và lo lắng thái quá những vấn đề của trời đất.”
Nếu không có duyên, đừng nên cưỡng cầu
Một người nếu đã có duyên với ta, dù có tránh né vẫn sẽ gặp. Người ta không có duyên có cố gắng đến mấy cũng chẳng thể cưỡng cầu. Chuyện tình cảm đôi khi không phải cần mỗi sự cố gắng mà còn phụ thuộc vào chuyện duyên số. Người thương bạn thật lòng sẽ luôn hướng về bạn, người đã không thương bạn, dù bạn có nỗ lực đến mấy kết quả vẫn là số không mà thôi.
“Nếu có duyên, không mời cũng tự đến, đã vô duyên thì cưỡng cầu cũng chẳng được. Kẻ không trân trọng, dù thề non hẹn biển rồi cũng sẽ quay lưng; người thật lòng với bạn, chẳng hứa hẹn gì vẫn ân cần gắn bó. Vấn đề duyên phận này… Cứ sống hết lòng, còn lại thuận theo tự nhiên vẫn là tốt nhất.”
Trích dẫn hay trong sách Thả trôi phiền muộn
Người có trí tuệ sẽ không sống theo miệng lưỡi thế gian, cũng không sợ ánh nhìn thiên hạ. Chỉ cần hiểu lòng mình, quan sát những điều hay dở của bản thân rồi lần lần sửa đổi. Nếu lỡ gặp phiền muộn, hãy nhớ lấy ba câu thần chú này: “Đừng bận tâm. Không sao đâu. Rồi sẽ qua.” Trên đời, có một số việc không phải không để tâm, mà để tâm cũng không làm được gì hơn.
Trong đời, điều đáng buồn nhất là thân thiết rồi lại trở nên xa lạ, quá nghiêm túc lại nhận lấy khổ đau, vì tin tưởng mà bị người lợi dụng, ban đầu ân cần sau lại hóa ra hờ hững. Tình cảm cũng giống như nắm cát trên tay, càng bóp chặt bao nhiêu, cát càng tuôn chảy nhanh bấy nhiêu. Người ta đôi khi hoài niệm về quá khứ không phải vì nó quá đẹp, mà bởi chúng không thể quay lại lần nữa. Nhưng nếu có thể quay lại, liệu có gì khác hơn?
Đồng hành là không phải vì giàu có mới đi cùng, trân trọng là không phải vì xinh đẹp mới quan tâm. Thời gian không thể lưu lại tài sản hay nhan sắc mà chỉ có thể là sự chân thành, ngày tháng không thể phát sinh tình cảm hay chân lý nhưng có thể giúp bạn nhìn thấy được lòng người thật giả.
Lời kết
Mong rằng tất cả chúng ta đều bình an, nguyện không tranh đua với đời, không ghét ghen với người khác. Chỉ sống tốt cuộc đời của mình, còn lại để tùy duyên, nỗ lực để bản thân tốt lên mỗi ngày. “Thả trôi muộn phiền” – cuốn sách giúp chúng ta cân bằng lại cảm xúc và yêu thương chính mình hơn!