- 1. Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao là do ai sáng tác?
- 2. Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao là trong bài thơ nào?
- 3. Cảm nhận về Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao
- 4. Bài học rút ra từ Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao là câu thơ quen thuộc, xuất hiện phổ biến trong cuộc sống. Câu thơ thể hiện hai triết lý sống đối lập nhau. Để tìm hiểu chi tiết hơn, mời bạn cùng VanHoc.net tham khảo ngay bài viết dưới đây nhé!
1. Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao là do ai sáng tác?
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao là câu thơ được sáng tác bởi thi nhân Nguyễn Bỉnh Khiêm. Nguyễn Bỉnh Khiêm sinh vào năm 1491 và mất năm 1585, quê ở làng Trung Am, nay thuộc xã Lý Học, huyện Vĩnh Bảo, ngoại ô thành phố Hải Phòng.
Gia đình Nguyễn Bỉnh Khiêm là một gia đình vọng tộc, được biết đến với sự học vấn sâu rộng. Cả cha lẫn mẹ của ông đều là những nhân vật có uy tín trong lĩnh vực học thuật. Nguyễn Bỉnh Khiêm không chỉ là một nhà triết học thông thái mà còn là một nhà thơ lớn của dân tộc. Tác phẩm của ông bao gồm cả tập thơ chữ Hán “Bạch Vân am thi tập” và tập thơ chữ Nôm “Bạch Vân quốc ngữ thi”.
Phong cách sáng tác của Nguyễn Bỉnh Khiêm mang đậm tinh thần triết lí, giáo huấn và ca ngợi những phẩm chất cao đẹp của kẻ sĩ. Ông cũng không ngần ngại chỉ trích những điều tiêu cực trong xã hội, với tấm lòng lo lắng cho đất nước và tình yêu thương đời sống và nhân dân.
2. Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao là trong bài thơ nào?
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chốn lao xao
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao
Rượu, đến gốc cây, ta sẽ uống
Nhìn xem phú quý, tựa chiêm bao.
Bài thơ Nhàn là một trong những tác phẩm Nôm nổi bật trong tập thơ ‘Bạch Vân quốc ngữ thi’ của Nguyễn Bỉnh Khiêm. Các nhà nghiên cứu văn học đánh giá cao tư duy triết lý về sự ‘nhàn’ được thể hiện rõ trong thơ của Nguyễn Bỉnh Khiêm, đặc biệt là trong tập thơ ‘Bạch Vân quốc ngữ thi’. Bài thơ ‘Nhàn’ là một cuộc trò chuyện sâu lắng, tôn vinh sự sống nhàn nhã, làm cho đời sống hòa mình với tự nhiên, và gìn giữ phẩm chất cao quý, vượt qua sự cám dỗ của danh lợi.
Theo Từ điển Văn học Việt Nam cho biết, như thơ chữ Nôm của Nguyễn Trãi, thơ chữ Nôm của Nguyễn Bỉnh Khiêm thường thể hiện tâm hồn chân chất, sự chân thực của cuộc sống và con người.
Các đề tài trong thơ Nôm của Nguyễn Bỉnh Khiêm thường ca ngợi cuộc sống nhàn nhã, từ chối sự thị phi và vật chất, chỉ trích những thói quen xấu trong xã hội, và khích lệ cho lối sống trung thực, biết ơn và hạnh phúc.
Bài thơ Nhàn là một ví dụ điển hình cho phong cách và tư tưởng của Nguyễn Bỉnh Khiêm cũng như của văn học Việt Nam nói chung. Việc sáng tác bài thơ là lúc Nguyễn Bỉnh Khiêm trở về quê nhà để tránh xa cuộc sống ồn ào, và ông đã trở thành một người thơ lãng mạn, không mải mê với danh vọng và sự giàu có, mà tận tụy theo đuổi những giá trị cao quý của cuộc sống.
Bài thơ ‘Nhàn’ đã làm cho người đọc phải khâm phục cốt cách và tinh thần của Nguyễn Bỉnh Khiêm, một người yêu nước, đề cao sự thanh bình và tôn trọng phẩm chất đạo đức. Bằng cấu trúc chặt chẽ và ngôn từ đơn giản nhưng sâu sắc, bài thơ đã thể hiện rõ tâm hồn và triết lí của Nguyễn Bỉnh Khiêm, và cho đến ngày nay, ông vẫn là một tấm gương đáng ngưỡng mộ.
3. Cảm nhận về Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao
Lối sống cao thượng và trong sáng được miêu tả trong thơ ca đã để lại cho nhiều bạn độc ấn tượng sâu sắc. Nguyễn Bỉnh Khiêm là nhà văn, nhà thơ lớn của dân tộc. Các tác phẩm của ông mang đậm giá trị và triết lý nhân sinh cao cả và sâu sắc.
Bài thơ Nhàn là một trong những ví dụ điển hình cho sự sáng tạo của thi nhân nói riêng, cho văn học Việt Nam nói chung. Việc sáng tác bài thơ là lúc Nguyễn Bỉnh Khiêm trở về quê hương để lẩn tránh, trở thành một thi sĩ thanh tao không mải mê với danh vọng và lợi ích cá nhân. Thay vào đó là sự tận tụy theo đuổi sự thấu hiểu và tinh tế.
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao phê phán thế thái nhân tình, đạo lí suy vi và tìm đến sự hoà giải nội tâm bằng một lối sống giản dị và xa lánh cõi đời. Đã nhiều lần, ông lên tiếng chống lại lối sống ồn ào, mê muội của thành thị. Ông tôn vinh sự tự do và thanh bình của cuộc sống tự nhiên, không mất đi bản nguyên của bản thân.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người đến chốn lao xao.
Thông qua nghệ thuật so sánh tinh tế, tác giả đã tạo ra sự đối lập giữa “vắng vẻ” và “chốn lao xao”, giữa “ta” và “người”. “Chốn lao xao” ở đây là biểu tượng cho cuộc sống thế tục, nơi mà toan tính và sự tranh đua nhân văn bùng nổ. Điều mà Nguyễn Bỉnh Khiêm đã từng trải qua, đồng thời biểu hiện sự chán ghét trong nhiều bài thơ khác như “Thành thị vốn đua tranh giành giật”, “Vật vờ thành thị làm chi nữa”, “Đường lợi há theo thị tỉnh”…
Ngược lại, ông ca ngợi lối sống dân dã, thanh đạm, tiết kiệm, tôn trọng “nơi vắng vẻ”, và rất quý trọng tinh thần tự do thông qua việc sử dụng cách diễn đạt khiêm nhường trong câu “Ta dại…”. Điều này không chỉ là một lối sống mới mẻ, mà còn là một phong cách sống hấp dẫn bởi vẻ đẹp của đạo lí, tách biệt hoàn toàn với “thói đời”. Nếu nhìn vào cuộc sống này từ góc độ của đạo đức của người theo trường phái nhà nho, có lẽ sẽ không dễ dàng chấp nhận sự đổi mới của lối sống này.
Trên hết, Nguyễn Bỉnh Khiêm đã giải quyết được những phức tạp của nội tâm bằng sự tự do tinh thần và tư duy xa lạ với thế tục, đứng trên đời sống vật chất. Nhưng nhìn chung, đó mới thực sự là sự khôn ngoan của một tâm hồn lớn, từ chối lợi ích cá nhân, sống một cuộc sống thanh bình để bảo vệ tâm hồn mình.
4. Bài học rút ra từ Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao
Bằng cách sử dụng nghệ thuật tương phản, Nguyễn Bỉnh Khiêm đã kết hợp và phản ánh cuộc sống của mình trong các tác phẩm văn học. Thông qua việc so sánh giữa “ta” và “người”, “dại” và “khôn”, “tìm” và “đến”, “nơi náo động” và “yên bình”, cùng với nhiều hình ảnh tượng trưng sâu sắc, ông đã truyền đạt một thông điệp sâu sắc về cuộc sống.
Khi đọc hai câu thơ, chúng ta nhận thấy hình ảnh của tác giả trở về quê hương một cách lặng lẽ, trong khi xung quanh là cuộc sống náo nhiệt của những người đang đua tranh, vội vàng tìm kiếm danh vọng. Họ cạnh tranh, ganh đua, thậm chí cảnh tranh với nhau để chứng minh sự tiến bộ của mình.
Chỉ với hai câu thơ, tác giả đã truyền đạt một bài học quý giá không chỉ dành cho bản thân mình mà còn cho tất cả mọi người trong xã hội. Đó là bài học về việc làm điều thiện và sống trong hòa bình, tránh xa cuộc đua vinh quang và sự tham lam, tránh những hành động làm tổn thương lương tâm của người khác, và giữ cho tâm hồn thanh thản để yêu thương và hiểu biết đời sống.
Rõ ràng, cách nhìn nhận và quan điểm về cuộc sống của Nguyễn Bỉnh Khiêm là kết quả của sự hòa nhập và học hỏi từ kinh nghiệm cuộc sống, để lại một bài học quý giá cho thế hệ sau. Đây thực sự là một di sản vô giá mà ông đã để lại cho con cháu và cho tất cả những ai muốn học hỏi.
Lời kết:
Nhân cách cao quý của Nguyễn Bỉnh Khiêm được đối lập mạnh mẽ với vật chất và danh lợi như nước chống lại lửa. Khái niệm “vắng vẻ” trái ngược hoàn toàn với sự “lao xao”, “ta” đối lập với “người”. Tìm kiếm một nơi vắng vẻ không chỉ đơn giản là trốn tránh cuộc sống, mà là tìm kiếm nơi mà ta thực sự cảm thấy hạnh phúc, thoải mái và bình yên, xa lánh khỏi cuộc đua quyền lực và sự nhục nhã.
Nơi vắng vẻ là nơi mà thiên nhiên còn nguyên vẹn, tươi tốt, mang lại cảm giác thư thái cho tâm hồn. Trong khi đó, chốn lao xao là biểu tượng của cuộc sống thành thị ồn ào, nơi mà quyền lực được trao đổi và tranh giành, đường phố đông đúc với sự đổ xô của con người, tranh đấu để đạt được danh vọng và lợi ích cá nhân. Đây là một môi trường nguy hiểm và đầy thách thức. Hy vọng bài viết sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về câu thơ Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao của thi nhân Nguyễn Bỉnh Khiêm.